Chủ đề nổi bật

Sự thật hết hồn từ Henri Estienne
Câu trích dẫn “sự thật hết hồn” này của Henri Estienne, với mình là một “sự thật đáng buồn” thì đúng hơn. Thật tiếc vì mình không nhớ đã bắt gặp nó trong cuốn sách nào. Nhưng cái sự đáng vui trong điều đáng buồn này là khơi gợi cho mình một số câu hỏi để tiến về phía trước: Mình có thể làm gì để thực tế này bớt buồn hay không? Và nó có phải là một thực tế mình buộc phải chấp nhận? Mình có thể cố gắng để hiểu sớm một số thứ lúc còn tuổi trẻ, để đến tuổi già sẽ “trong tâm tư không

Những người thầy vĩ đại của đời tôi
Những “người thầy vĩ đại” của đời tôi, kỳ lạ thay, họ lại là những người mà tôi chưa từng gọi là “thầy”. Họ là: – Bà ngoại tôi – “người thầy” đầu tiên, người truyền cho tôi sở thích đọc sách, tình yêu thương động vật, óc hài hước và là tấm gương về lối sống tích cực và độc lập. Tình yêu sách do ngoại truyền lại thật sự vừa đem đến cho tôi niềm vui thuở nhỏ vừa cứu rỗi cuộc đời tôi khi đi qua những chặng khó khăn để học cách làm người trưởng thành. – Những người anh, người chị, người bạn không ngần ngại nói lời kém ngọt ngào để giúp tôi tốt hơn lên: nhắc nhở tôi quan tâm đến sức khoẻ, trân trọng cơ thể, quản lý năng lượng và vun bồi nội lực trong mọi việc mình làm. – Những

Sự thật hết hồn từ Henri Estienne
Câu trích dẫn “sự thật hết hồn” này của Henri Estienne, với mình là một “sự thật đáng buồn” thì đúng hơn. Thật tiếc vì mình không nhớ đã bắt gặp nó trong cuốn sách nào. Nhưng cái sự đáng vui trong điều đáng buồn này là khơi gợi cho mình một số câu hỏi để tiến về phía trước: Mình có thể làm gì để thực tế này bớt buồn hay không? Và nó có phải là một thực tế mình buộc phải chấp nhận? Mình có thể cố gắng để hiểu sớm một số thứ lúc còn tuổi trẻ, để đến tuổi già sẽ “trong tâm tư không tiếc nuối nhiều” (như ca từ một bài hát của Đen Vâu) vì mình chưa từng làm điều gì đó?

Thông điệp vũ trụ: thế giới này rắp tâm khiến ta hạnh phúc
Qua khoảnh khắc đón nhận “thông điệp vũ trụ”, tôi càng thấm thía ý nghĩa của việc kiên nhẫn cho “lượng đủ” thay vì cưỡng cầu đốc thúc để nhanh có “chất” – tức kết quả nhanh. Lượng đổi thì tự khắc chất đổi. Trưa nay tôi ăn bữa cơm thanh đạm với bắp cải luộc và mắm nêm. Hũ mắm nêm này do ba tôi gói ghém để tôi mang đi trong lần trước về nhà. Lòng tôi bỗng dâng lên niềm yêu thương vô hạn với ông! Tôi nhớ về câu nói của cô em bạn tại buổi tối cách đây ít hôm, khi hai đứa cùng ngồi uống bia. Hôm đó, tôi kể sơ cho em nghe câu chuyện tôi dần “chuyển hóa cảm xúc” về ba mình sau khi đọc được câu chuyện về cuộc đời nhà văn Anton Chekhov trong cuốn sách “Những quy luật

Người phụ nữ quan trọng nhất đời tôi
Người phụ nữ quan trọng nhất đời tôi chính là bà ngoại. Ngoại là người bạn lớn đầu tiên của tôi – người mà tôi dành nhiều thời gian nhất trong 18 năm đầu đời, người truyền cho tôi sở thích đọc sách, tình yêu thương động vật, óc hài hước, người truyền cảm hứng cho tôi về lối sống tích cực và độc lập. Gần đây, gia đình tôi có một sự việc quan trọng mà tôi ví như sự kiện “Tiệc trăng m-á-u”, như tên của một bộ phim. Nghĩa là, có một sự kiện xảy ra, dẫn đến hé lộ những góc nhìn hoàn toàn khác về những người mà tôi nghĩ là đã hiểu rất rõ, bao gồm cả chính bản thân mình. Lần đầu tiên trong đời, tôi thực sự tập trung nói chuyện với ngoại một cách nghiêm túc, như hai người trưởng thành

Trải mọi thứ ra một trang – cách đọc sách chuyên ngành hiệu quả
Có một thói quen nhỏ đã thay đổi cách Trâm đọc – và học – từ sách. Trâm gọi nó là: “trải mọi thứ ra một trang”. Đây chính là cách đọc sách chuyên ngành hiệu quả, ít nhất là với Trâm! Trải mọi thứ ra một trang là thói quen Trâm có từ thời làm báo. Khi tìm hiểu một đề tài, một câu chuyện, Trâm sẽ viết mọi dữ kiện liên quan ra một trang giấy hoặc một trang Word. Cách làm này khiến Trâm tưởng tượng mình giống như một đầu bếp chuẩn bị nấu một món ăn. Sau khi đi chợ về, Trâm bày tất cả nguyên liệu cần cho món sắp nấu ra bếp để xem sơ chế thứ gì trước thứ gì sau cho hợp lý và tối ưu thời gian nấu nướng. Trâm còn nhớ có ông anh trong một buổi họp giao

Niềm vui để dành: Vì sao người lớn hay trì hoãn hạnh phúc?
Bạn đã bao giờ để dành một điều gì đó tốt đẹp “cho sau này”? Một chiếc váy đẹp chỉ mặc khi có dịp thật đặc biệt. Một bộ ly tách xinh xắn vẫn còn nguyên tem trong tủ bếp. Một kế hoạch đầy háo hức bị trì hoãn “khi nào rảnh sẽ làm”… Chúng ta trì hoãn hạnh phúc nhiều hơn mình tưởng! Tại sao chúng ta không tận hưởng những điều tốt đẹp ngay khi có thể? Mấy ngày trước, nhỏ em Trâm thấy mẹ vẫn đang đi chiếc xe đạp cũ – chiếc xe mà Trâm từng đạp đi học tận hồi cấp hai, cấp ba. Nhà có dư một chiếc xe đạp mới nên nó đem về tặng mẹ. Hai chị em còn làm “công tác tư tưởng” khá kỹ, bảo mẹ mang chiếc cũ chuyển cho chỗ ve chai, để nó được tái sinh vào

Sự thật hết hồn từ Henri Estienne
Câu trích dẫn “sự thật hết hồn” này của Henri Estienne, với mình là một “sự thật đáng buồn” thì đúng hơn. Thật tiếc vì

Thông điệp vũ trụ: thế giới này rắp tâm khiến ta hạnh phúc
Qua khoảnh khắc đón nhận “thông điệp vũ trụ”, tôi càng thấm thía ý nghĩa của việc kiên nhẫn cho “lượng đủ” thay vì cưỡng

Người phụ nữ quan trọng nhất đời tôi
Người phụ nữ quan trọng nhất đời tôi chính là bà ngoại. Ngoại là người bạn lớn đầu tiên của tôi – người mà tôi

Trải mọi thứ ra một trang – cách đọc sách chuyên ngành hiệu quả
Có một thói quen nhỏ đã thay đổi cách Trâm đọc – và học – từ sách. Trâm gọi nó là: “trải mọi thứ ra

Niềm vui để dành: Vì sao người lớn hay trì hoãn hạnh phúc?
Bạn đã bao giờ để dành một điều gì đó tốt đẹp “cho sau này”? Một chiếc váy đẹp chỉ mặc khi có dịp thật

Sự thật hết hồn từ cuốn sách 451 độ F
“Sự thật hết hồn” này được trích từ cuốn sách 451 Độ F của Ray Bradbury. Bạn có thể tìm mua sách 451 Độ F
Sách và Sống, tức là những điều Trâm nghe ngóng được từ những cuốn sách và cuộc sống xung quanh mình
Đăng ký bản tin
Bạn sẽ nhận được bài viết sớm nhất sau khi đăng ký bảng tin bằng email
Tin mới
Partners / Ads
Danh Mục
Danh mục
- Book Advisor (1)
- Book Reviewer (14)
- Con người quá đỗi con người (7)
- Podcast (72)
- Sách (10)
- Sống (45)
- Sự thật hết hồn (23)
- Tiến hoá 0,1% mỗi ngày (15)